Câu trả lời chắc chắn là có, động vật thủy sinh chắc chắn có đi tiểu. Nước tiểu từ các sinh vật biển tạo thành một phần quan trọng của chu trình dinh dưỡng trong đại dương của chúng ta.
Nhiều người có thể không bao giờ nghĩ đến việc nước biển chứa bao nhiêu nước tiểu từ hàng triệu sinh vật biển, từ cá nhỏ đến những loài cá voi khổng lồ. Mặc dù đây là một câu hỏi không mấy dễ chịu, nhưng những nghiên cứu cho thấy nước tiểu của các sinh vật biển đóng vai trò quan trọng, tạo nên một phần thiết yếu trong chu trình dinh dưỡng của đại dương.
Mọi sinh vật đều phải thải ra chất cặn bã
Bài tiết là một quá trình tự nhiên giúp loại bỏ chất cặn bã khỏi cơ thể và giữ cho hệ thống cơ thể hoạt động bình thường. Từ sinh vật đơn bào đến các loài động vật biển lớn, mọi sinh vật đều có cách thức riêng để bài tiết chất thải. Tuy nhiên, khi nói về động vật thủy sinh, việc nhận biết chúng đi tiểu và từ đâu trở nên khó khăn hơn nhiều do môi trường nước bao quanh.
Từ sinh vật đơn bào đến các loài động vật biển lớn, mọi sinh vật đều bài tiết chất thải.
Với lợi ích của nước tiểu cho hệ sinh thái, các nhà khoa học đã nghiên cứu sâu rộng về vai trò của nó. Các sinh vật biển không chỉ giải phóng các chất dinh dưỡng cần thiết như nitơ và phốt pho mà còn cung cấp khoáng chất và axit amin cần thiết cho sự phát triển của các sinh vật khác trong đại dương. Nước tiểu của chúng, từ những giọt amoniac nhỏ bé từ cá cho đến hàng trăm lít từ cá voi, đều đóng góp vào chuỗi dinh dưỡng biển một cách quan trọng.
Cá voi và vai trò vận chuyển dinh dưỡng
Để minh họa tác động của nước tiểu đối với đại dương, hãy xem xét một trong những loài động vật lớn nhất trên hành tinh: cá voi xanh. Loài cá voi này có thể nặng tới 200 tấn và mỗi ngày có thể thải ra từ 200 đến 300 gallon nước tiểu. Đáng chú ý, cá voi thường kiếm ăn ở độ sâu lớn nơi thức ăn của chúng như nhuyễn thể sinh sống. Tuy nhiên, khi tiêu hóa và đi tiểu, cá voi lại làm điều này gần mặt nước hơn, vô tình tạo ra một “vành đai dinh dưỡng” cho các khu vực biển nông hơn.
Ngoài ra, do cá voi di cư qua các vùng biển khắp thế giới, lượng nước tiểu khổng lồ của chúng cũng đóng vai trò như một loại phân bón tự nhiên. Thực vật phù du là nền tảng của hầu hết sự sống trong đại dương, có thể phát triển tốt hơn nhờ vào nitơ và phốt pho từ nước tiểu của cá voi. Những sinh vật này tuy nhỏ bé nhưng là nguồn thức ăn cho nhiều loài cá và động vật biển lớn hơn. Cứ thế, nước tiểu của cá voi góp phần duy trì chu trình sinh học biển, giữ cho hệ sinh thái đại dương phát triển và hoạt động liên tục.
Những "đóng góp" của các loài cá nhỏ
Khi tiêu hóa và đi tiểu, cá voi lại làm điều này gần mặt nước hơn.
Không chỉ có cá voi, mà ngay cả những loài cá nhỏ cũng có ảnh hưởng không nhỏ đến hệ sinh thái biển. Trên các rạn san hô, nơi mà hệ sinh thái đa dạng nhất của đại dương tồn tại, mỗi giọt nước tiểu của các loài cá đều có thể tạo ra sự khác biệt. Các chất dinh dưỡng từ nước tiểu của cá nhanh chóng được san hô và các sinh vật sống khác hấp thụ, giúp rạn san hô phát triển mạnh mẽ. San hô đặc biệt cần nitơ, phốt pho, cùng các khoáng chất khác từ nước tiểu cá để duy trì sức sống và tiếp tục phát triển.
Điều thú vị là không phải loài cá nào cũng có quá trình bài tiết giống nhau. Các loài cá nước mặn, như cá ở biển, không thường xuyên đi tiểu nhiều do dễ duy trì sự ổn định của các ion trong cơ thể. Chúng chủ yếu bài tiết amoniac qua mang – một phương pháp giúp chúng thải chất độc mà không cần mất nhiều nước, do sự dư thừa muối trong môi trường. Ngược lại, các loài cá nước ngọt thải nước tiểu thường xuyên hơn do sự chênh lệch áp lực thẩm thấu giữa môi trường nước ngọt và cơ thể của chúng. Điều này cho phép các loài cá nước ngọt không chỉ bài tiết amoniac qua mang mà còn loại bỏ lượng nước dư thừa qua lỗ tiết niệu, mang lại lợi ích to lớn cho các hệ sinh thái nước ngọt.
Đại dương: "nhà vệ sinh" của các sinh vật biển và hệ lụy đến từ con người
Thực tế cho thấy nước tiểu của các sinh vật biển là một phần tự nhiên và cần thiết cho hệ sinh thái đại dương. Tuy nhiên, sự ô nhiễm từ hoạt động của con người đã biến đại dương thành một thùng chứa chất thải khổng lồ. Chất thải của con người khác xa với chất thải tự nhiên của động vật biển, bởi chúng chứa các thành phần hóa học và vi khuẩn có thể gây hại cho môi trường. Ngoài ra, những chất gây ô nhiễm khác như nhựa, kim loại nặng và các hóa chất độc hại làm thay đổi cấu trúc của hệ sinh thái biển, gây thiệt hại cho sinh vật biển và cả chuỗi thức ăn.
Các vấn đề như biến đổi khí hậu, đánh bắt quá mức và ô nhiễm cũng làm suy giảm số lượng sinh vật biển. Ước tính, khoảng 50% quần thể sinh vật biển đã biến mất chỉ trong bốn thập kỷ qua. Khi số lượng các loài động vật biển giảm đi, lượng nước tiểu được giải phóng vào đại dương cũng ít hơn, điều này ảnh hưởng đến sự phát triển của thực vật phù du và san hô. Nếu tiếp tục mất mát này, các rạn san hô – nơi trú ngụ của vô số loài sinh vật biển – sẽ phải đối mặt với nguy cơ tàn lụi, làm giảm khả năng tái tạo và phục hồi khi phải chịu tác động của các thảm họa môi trường.
Nước tiểu của sinh vật biển là một phần tự nhiên và cần thiết cho hệ sinh thái đại dương.
Lời cảnh tỉnh cho tương lai
Nước tiểu của sinh vật biển, một yếu tố tưởng chừng nhỏ nhặt, lại đóng vai trò lớn lao trong việc duy trì sự cân bằng sinh thái của đại dương. Tuy nhiên, hành động của con người như một “nhà vệ sinh thế giới” đối với đại dương đã và đang làm xói mòn cấu trúc tự nhiên này, góp phần đẩy hệ sinh thái biển vào tình trạng nguy cấp. Để bảo vệ sự sống trong đại dương, chúng ta cần suy nghĩ nghiêm túc hơn về cách sử dụng và bảo vệ đại dương. Những hành động đơn giản như giảm thiểu ô nhiễm nhựa, ngăn chặn việc đổ chất thải độc hại và kiểm soát các hoạt động đánh bắt có thể giúp tái tạo một phần nào đó sự cân bằng cho hệ sinh thái biển.
Có thể lần tới khi bạn nhìn xuống biển xanh thẳm, hãy nghĩ đến những vòng tuần hoàn sinh học và những đóng góp không nhỏ của từng giọt nước tiểu của sinh vật biển – một chi tiết nhỏ nhưng lại có ý nghĩa to lớn trong hệ sinh thái đại dương. Trong một thế giới mà con người đang tác động lên môi trường ở quy mô lớn chưa từng có, việc nhận thức được vai trò của từng yếu tố tự nhiên sẽ giúp chúng ta thêm trân trọng và bảo vệ ngôi nhà chung của mình – hành tinh xanh.