"Trong ngày trời đẹp, bạn có thể nhìn xa nhiều dặm". Câu nói cổ này hóa ra lại đúng. Với một người cao khoảng 1,8 mét, chân trời nằm xa hơn 3 km chút xíu.
Hình học dạy cho chúng ta về khoảng cách của đường chân trời (điểm xa nhất mà mắt có thể nhìn thấy trước khi đường cong trái đất khuất sau tầm mắt) phụ thuộc chủ yếu vào chiều cao của người quan sát. Chẳng hạn, nếu bạn đứng trên đỉnh núi Everest (cao 8.848 mét), chân trời sẽ cách xa khoảng 370 km.
Nếu cộng thêm ảnh hưởng của sự khúc xạ, khiến ánh sáng bị bẻ cong khi đi qua khí quyển, đường chân trời thậm chí còn ở xa hơn nữa. Trời lạnh làm tăng sự khúc xạ, vì thế ở một vùng đặc biệt băng giá như Nam cực, người ta có thể nhìn xa hàng trăm dặm.
(Ảnh: LiveSciene) |
Ngoài ra, vì các đám mây lượn lờ gần mặt đất, chúng có thể được nhìn thấy ở khảng cách xa hơn so với các vật thể khác trên mặt đất.
Nhưng nếu như thời tiết đôi khi hỗ trợ tầm nhìn, thì cũng có lúc nó cũng nó cản trở. Sương mù và sự tán xạ ánh sáng có thể làm cho khả năng nhìn xa của bạn thấp hơn so với lý thuyết. Và tất nhiên, địa hình đóng vai trò quan trọng. Ngay cả điều kiện quan sát lý tưởng nhất cũng sẽ chẳng hỗ trợ bao nhiêu nếu có một ngọn núi lù lù che tầm mắt bạn.