GS Jonathan Wilker (Trường đại học Purdue, bang Indiana, Mỹ) và các đồng sự đã tiến hành điều tra chất nhớt của những con trai và hàu sau một chuyến lặn thám hiểm.
Họ nhận thấy các loài trai nước mặn thường bám rất chắc vào các vật thể như đá, thuyền và các cầu tàu sắt bằng những sợi keo tí hon.
Trong một công trình mới công bố gần đây, GS Jonathan Wilker đã xác định sắt chính là thành phần thiết yếu trong chất dính này. Ông nói: “Thứ hỗn hợp chúng tôi thu được từ những con trai hay hàu có độ bền chắc không kém gì gelatin. Khi bổ sung sắt, các protein của trai hay hàu đã liên kết chéo với nhau, hay còn gọi là “bị lưu hóa” và vật liệu trở nên rắn chắc vô cùng”.
Các nhà khoa học vẫn biết rằng ion kim loại thường có vai trò gắn kết các protein và tạo ra sự ổn định cho phức hợp đó, nhưng đây là lần đầu tiên họ tìm thấy một ion kim loại tham gia trực tiếp vào thành phần của một loại vật liệu sinh học. “Chất keo” của trai, hàu hầu như dính được với hầu hết các loại vật liệu, kể cả với TeflonTM - thường được sử dụng như chất chống dính.
(Ảnh: TTO)
NGUYỄN SINH