Chấn thương luôn là nỗi ám ảnh của các vận động viên, trong đó đứt dây chằng chéo ở đầu gối là một cơn ác mộng thực sự. Chấn thương này thường gặp ở các môn có tính chất đối kháng va chạm mạnh và hay xảy ra ở những cuộc thi đấu đỉnh cao.
Như chúng ta đã từng biết đến, Ronaldo bị chấn thương đứt dây chằng chéo trước ở đầu gối (năm 2000) và hai năm sau mới thực sự thi đấu lại được. Anh đã được một chuyên gia hàng đầu thế giới (TS. Richard Steadman) phẫu thuật nhưng do đá bóng lại quá sớm nên dây chằng đứt trở lại và phải mổ lần hai. Hoặc ngay kỳ World Cup vừa rồi, chúng ta lại chứng kiến Michael Owen phải ngậm ngùi chia tay sớm vì chấn thương gối mà theo xác định mới nhất là đứt dây chằng trước (DCCT).
Đứt DCCT là gì và tại sao nó lại ảnh hưởng nặng nề như vậy?
DCCT nằm bên trong khớp, đi từ đầu dưới xương đùi, chéo qua giữa khớp và xuống bám vào đầu xương chày cẳng chân. Đây là dây chằng quan trọng nhất trong 4 dây chằng giữ vững đầu gối.
DCCT thường bị tổn thương khi đầu gối bị xoắn và bẻ vẹo trong. Cơ chế này rất hay gặp khi cầu thủ đá bóng bị đối phương đạp vào gối từ phía bên, có khi nghe được tiếng “rắc” của dây chằng đứt. Gối thường sưng lên rất nhanh và cầu thủ không thể tiếp tục thi đấu được. Trường hợp dây chằng đứt mãn tính thì chân đó sẽ bị teo cơ đùi, cảm giác gối lỏng lẻo hay “rơ” khi đi nhanh hay chạy, không trụ vững chân đó được khi lên cầu thang hay nhảy... lúc này thì gối không còn sưng đau.
Điều trị: Xử trí ngay khi bị chấn thương cũng như các trường hợp khác, bao gồm nghỉ ngơi, chườm đá, băng ép và kê chân cao, sau đó cần đến khám BS chuyên khoa.
Đứt DCCT cần được phẫu thuật để phục hồi lại vận động chạy nhảy và tránh thoái hóa khớp gối về sau.
Phẫu thuật tái tạo DCCT qua nội soi là cách điều trị tiên tiến nhất hiện nay. Cách thức tiến hành như sau:
1. Đục 2 lỗ nhỏ, đưa dụng cụ vào soi để xem tất cả các tổn thương và dọn dẹp sạch sẽ khớp.
2. Lấy một dải gân của chính người bệnh làm dây chằng mới.
3. Khoan xương tạo hai đường hầm để tạo chỗ cho dây chằng.
4. Luồn dây chằng vào khớp.
5. Bắt hai ốc bằng titanium hoặc ốc tự tiêu hủy để cố định hai đầu dây chằng vào hai đường hầm.
Sau phẫu thuật phải tập 3-4 tháng liên tục để trở về sinh hoạt bình thường. Để chơi thể thao lại cần từ 6 tháng đến 1 năm. Việc tập phục hồi này rất quan trọng, cần phải theo sự hướng dẫn và theo dõi của BS và kỹ thuật viên vật lý trị liệu để đạt kết quả phục hồi tốt.
BS. TRƯƠNG CÔNG DŨNG (BV. Nhân dân 115)