Khi ba tuổi, Albert Einstein không nói chuyện, cha mẹ quyết định thực hiện phương pháp giáo dục đặc biệt, giúp ông tính toán và làm khoa học ở tuổi 12.
Trong nhiều năm, các nhà nghiên cứu cố gắng đi tìm câu trả lời liệu bố mẹ có thể và làm thế nào để nuôi dạy con thành thiên tài. Năm 1999, một nghiên cứu trên Tạp chí khoa học Lancet đã phân tích 14 bức ảnh về bộ não Einstein, cho thấy một vùng não bị trống, cho phép thùy đỉnh, nơi có nhiệm vụ xử lý ngôn ngữ, chiếm nhiều không gian hơn. Các nhà khoa học chỉ ra phần này lớn hơn hầu hết thùy đỉnh của người khác.
Nhà báo Tatsha Robertson và nhà kinh tế Đại học Havard, Ronald Ferguson đã nghiên cứu, khám phá cách cha mẹ của những đứa trẻ thành công nuôi dạy con, đóng góp như thế nào vào quá trình con trở thành thiên tài.
Trong suốt 15 năm, Robertson và Ferguson đã khảo sát 200 người thành công và cha mẹ họ. Hai nhà khoa học cũng nghiên cứu tuổi thơ của những nhân vật nổi tiếng từ Anne, Susan, Janet Wojcicki, những người được mệnh danh là "Chị em của thung lũng Silicon" cho đến Albert Einstein.
Trong nghiên cứu, một mô hình rõ ràng được chỉ ra cha mẹ của những người thành đạt áp dụng cách giáo dục con có sự tương đồng, dù các gia đình khác nhau về hoàn cảnh sống, quốc tịch, tiềm lực kinh tế.
Robertson và Ferguson gọi mô hình đó là "Công thức", bao gồm tám vai trò của bố mẹ trong việc giáo dục con cái: Bạn học, kỹ sư, người phục hồi, người chia sẻ, nhà triết học, người mẫu, người đàm phán và người định hướng.
"Bố mẹ của Eintstein, Lauline và Hermann, đều làm tốt cả tám vai trò nhưng họ đặc biệt làm tốt với vai trò nhà đàm phán và người chia sẻ", Robertson nói.
Albert Einstein. (Ảnh: Shutterstock).
Bố mẹ có vai trò này khuyến khích sự độc lập của con, nhưng cũng can thiệp khi cần thiết. Khi đã đàm phán, thỏa thuận xong giữa bố mẹ và con, các con sẽ không thể bỏ cuộc. Mẹ của Einstein, bà Pauline rất nghiêm khắc với quy tắc này.
Năm 1884, Einstein khi đó 5 tuổi đã nổi cơn thịnh nộ với thầy dạy piano. Thay vì la mắng và không cho Einstein học piano nữa, bà Pauline quyết định thuê một giáo viên khác.
Pauline sớm phát hiện ra con trai thường phải vật lộn để tập trung. Là nghệ sĩ dương cầm thành đạt, bà hiểu học nhạc cụ có lợi trong việc phát triển kỷ luật và giúp trẻ tập trung hơn. Giáo viên piano mới đã giúp Einstein cải thiện được khả năng này.
Chính Einstein thừa nhận, nhiều nền tảng của những giả thuyết vĩ đại được ông khám phá ra trong lúc chơi violin. Chúng ta có thể đã không có thuyết tương đối nếu Pauline không kiên trì trong việc cho Einstein học đàn.
Bố mẹ có vai trò người chia sẻ sẽ giới thiệu những ý tưởng, kỹ năng mới cho con học, những nơi chúng có thể đi và người chúng có thể trở thành. Họ khuyến khích con kiên trì tìm giải pháp cho các vấn đề một cách kỷ luật và tự lập.
Mặc dù Einstein ghét trường học, bố mẹ ông khi đó hiểu lý do vì ông không được học nhiều tại trường chứ không phải ghét học. Giải pháp của họ là tạo ra một môi trường học tập, kích thích trí tưởng tượng của Einstein ngay tại nhà. Họ cung cấp cho Einstein sách và đồ chơi theo sở thích để tránh nhàm chán.
Khi Einstein lớn lên, sự tò mò của ông được thúc đẩy khi bố mẹ cho phép ông được nói chuyện, ăn tối với những người bạn là nhà khoa học của mình. Họ sẽ đặt cho Einstein những câu hỏi và ông sẽ được thưởng mỗi lần trả lời đúng.
Gia sư cho Einstein vào năm 12, 13 tuổi chia sẻ, ông phải rất cố gắng để theo kịp sự phát triển kỹ năng của cậu bé Einstein lúc đó.
Không phải lúc nào một đứa trẻ trở thành thiên tài cũng hoàn toàn do bẩm sinh. Việc nuôi dạy của bố mẹ đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành những thói quen tốt, rèn luyện tố chất cho trẻ.
Bố mẹ Einstein nuôi dưỡng để ông đón nhận sự khiêm nhường, chấp nhận thất bại, thúc đẩy khám phá những điều mới. "Tôi không quá thông minh đâu. Tôi may mắn vì được bố mẹ giáo dục tốt, trao nhiều thời gian để giải quyết vấn đề hơn", Einstein từng nói.