di sản văn hóa
-
Trung tâm lịch sử Vilnius Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Trung tâm lịch Vilnius của Litva là Di sản văn hóa thế giới năm 1994.
-
Cung điện Changdeokgung Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Cung điện Changdeokgung của Hàn Quốc là Di sản văn hóa thế giới năm 1997. -
Khu di tích lịch sử Gyeongju Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Khu di tích lịch sử Gyeongju của Hàn Quốc là Di sản văn hóa thế giới năm 2000.
-
Các nhà ở do Victor Horta thiết kế ở Bruxelles Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Các nhà ở do Victor Horta thiết kế ở Bruxelles, vương quốc Bỉ là Di sản văn hóa thế giới năm 2000. -
Con đường hương liệu và các thành phố hoang mạc vùng Negev Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận con đường hương liệu và các thành phố hoang mạc vùng Negev của Israel là Di sản văn hóa thế giới năm 2005. -
Các khu rừng Kaya của người Mijikenda Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Các khu rừng Kaya của người Mijikenda tại Kenya là Di sản Văn hóa thế giới năm 2008. -
Các địa điểm linh thiêng của đạo Baha’i ở Haifa phía Tây Galilee Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận các địa điểm linh thiêng của đạo Baha'i ở Haifa phía Tây Galilee của Israel là Di sản văn hóa thế giới năm 2008. -
Di chỉ khảo cổ trên núi Lạc đà Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận Di chỉ khảo cổ trên núi Lạc Đà của Israel là Di sản văn hóa thế giới năm 2012. -
Di chỉ khảo cổ của người tiền sử ở Sangiran Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận Di chỉ khảo cổ của người tiền sử ở Sangiran tại Indonesia là Di sản văn hóa thế giới năm 1996. -
Vòng cung trắc đạc Struve Tổ chức Khoa học , Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận Vòng cung trắc đạc Struve của Estonia và 09 quốc gia khác là Di sản Văn hóa thế giới năm 2005.
Khoa học quân sự
Tại sao