Con người chỉ có 5 giác quan, vật chất tồn tại ở 3 dạng rắn lỏng khí, vũ trụ không tồn tại trọng lực... là 3 trong những lầm tưởng khoa học cần phải "chỉnh".
Sau đây là 8 kiến thức khoa học "chuẩn" nhưng cần phải "chỉnh":
Thức ăn của trẻ em cũng ở ba dạng vật chất: Rắn, lỏng, khí nên học sinh lầm tưởng chỉ có ba dạng vật chất.
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường thấy 4 dạng vật chất, thêm dạng plasma nữa (Mặt Trời tồn tại ở dạng trạng thái plasma).
Mặt Trời tồn tại ở dạng trạng thái plasma.
Thực ra vẫn còn những dạng vật chất khác, không phải 4 dạng trên, trong đó có các dạng: Siêu lỏng, siêu rắn, tinh thể lỏng, vật chất sẫm màu và chất rắn vô định hình.
Các đồ vật trong nhà bạn cũng cho ra nhiều ví dụ về các dạng vật chất. Ví dụ: Kem cạo râu là dạng lỏng, gas là dạng khí, đồ vật cứng là dạng rắn. Có nhiều đồ vật khác không biết thuộc dạng gì.
Con người có 5 giác quan: Vị giác (lưỡi), xúc giác (da), thính giác (tai), thị giác (mắt) và khướu giác (mũi).
Chúng ta đều biết về 5 giác quan, thậm chí có giác quan thứ 6 nữa. Nhưng thực ra con người có 10 đến 20 giác quan.
Thực ra con người có 10 đến 20 giác quan.
Khái niệm "5 giác quan" đã trở nên lỗi thời vào kỷ Aristotle, năm 300 trước Công Nguyên.
Còn những giác quan khác chưa được kể ra, như: Giữ cân bằng, chịu đau, ý thức về cơ thể, thích nghi nhiệt độ và cảm nhận thời gian.
Vẫn còn những giác quan khác đang gây tranh cãi, như: Đói và khát. Bất cứ ai cũng có thể liệt kê thêm những giác quan khác.
Trong hàng loạt các giác quan đã được biết đến, có những giác quan bên trong và bên ngoài, giác quan tinh thần và thể xác, nhưng chưa có giác quan nào liên quan đến người chết.
Bạn có biết cách con ong bay như thế nào không?
Vào thập niên 30 thế kỷ trước, kỹ sư hàng không Antoine Magnan – người Pháp, đã viết cuốn sách "Cuộc chiến của côn trùng" cho rằng côn trùng không biết bay.
Vì thế ông áp dụng nguyên tắc hoạt động của cánh máy bay vào cánh côn trùng.
Rõ ràng là ông Antoine Magnan đã sai khi coi côn trùng không biết bay. Tuy nhiên, chúng ta không biết ong bay thế nào.
Nhờ thành tựu của kỹ thuật hiện đại và công sức của các nhà khoa học mà chúng ta đã biết rằng: Ong bay rất nhanh gây tiếng sột soạt đằng sau, tạo thành luồng xoáy không khí nâng ong lên.
Có nhiều người có thể hiểu rằng: Than và kim cương như nhau, đều bằng carbon.
Ai cũng biết mọi thứ đều do các thành phần hóa học khác nhau tạo thành, nhưng với than và kim cương lại đơn giản hơn: Than + áp suất nén = kim cương vĩnh viễn.
Carbon trong kim cương khác với carbon trong than.
Thật tuyệt nếu như nghĩ rằng chỉ cần có cục than, nén áp suất là thành kim cương. Nhưng carbon trong kim cương khác với carbon trong than.
Không bao giờ tìm thấy than và kim cương ở cùng một chỗ. Than nằm gần mặt đất, còn kim cương nằm sâu trong vỏ Trái Đất, chỉ được đẩy lên gần mặt đất do núi lửa phun trào.
Mặc dù nhờ thành tựu khoa học hiện đại mà người ta đã tạo ra được kim cương trong phòng thí nghiệm, nhưng kim cương thật vẫn có giá trị gấp nhiều lần so với hàng túi than và hàng túi kim cương nhân tạo.
Thực ra, tắc kè hoa đổi màu không phải để ngụy trang. Các loại tắc kè hoa khác nhau đều có nhiều cấp độ đổi màu.
Một số loài tắc kè hoa còn có thể gây ra rung động dọc theo thân mình. Một số loài khác chỉ đổi được thành một vài màu hoặc vài sắc màu nâu.
Tắc kè hoa đổi màu vì nhiều lý do.
Tắc kè hoa đổi màu vì nhiều lý do. Ví dụ, tắc kè hoa khi lạnh nó đổi màu thành sắc nâu để hấp thụ được nhiều hơi ấm mặt trời hơn. Khi nóng, nó sẽ làm cho da có màu sáng hơn để phản chiếu ảnh mặt trời nhiều hơn.
Tắc kè hoa còn đổi màu coi như cách để giao tiếp với nhau, phát tín hiệu giận dỗi bạn tình.
Ví dụ, tắc kè hoa cái sẽ đổi da màu nâu nhạt thành màu nâu sẫm có sọc màu cam khi nó mang thai để con đực biết nó không được quan tâm.
Đó là những lý do và cách tắc kè hoa đổi màu chứ không hẳn là để ngụy trang.
Lâu nay chúng ta vẫn lầm tưởng tắc kè hoa đổi màu bằng cách phát tán những chất màu khác nhau dưới da, nhưng thực ra quá trình này không phức tạp như thế.
Nhiều người thắc mắc rằng: "Nếu con người tiến hóa từ khỉ, vậy tại sao vẫn còn khỉ?"
Tuy nhiên, ý kiến cho rằng: "con người tiến hóa từ khỉ không đuôi" cũng không đúng.
Con người và khỉ không đuôi có chung tổ tiên đầu tiên nhưng tiến hóa thành hai hướng khác nhau.
Tinh tinh và con người có chung tổ tiên cuối cùng. Tổ tiên đã tiến hóa thành hai hướng: Thành gene Homo là con người, và gene Pan vẫn là tinh tinh.
Khi phân chia tiến hóa, có một hướng phát triển vẫn là khỉ.
Như vậy, câu hỏi "nếu con người tiến hóa từ khỉ, vậy tại sao vẫn còn khỉ?" đã có lời giải đáp. Khi phân chia tiến hóa, có một hướng phát triển vẫn là khỉ.
Có quan niệm rằng "con người tiến hóa hơn khỉ không đuôi" là không đúng. Chúng tiến hóa theo hướng khác thích hợp với nhu cầu của chúng (như: để sống sót trong thế giới hoang dã, ở trần trong rừng).
Có quan niệm sai lầm nữa rằng: Sự tiến hóa là quá trình từ thấp đến cao. Thực ra nó không có trình tự như thế. Sự biến đổi gene diễn ra liên tục nhưng chỉ thay đổi để trở thành một đặc điểm tiến hóa.
Các hố đen được coi như cái máy hút bụi trên vũ trụ, nhưng điều đó không hẳn là đúng.
Các hố đen thực ra không hút bạn vào từ xa mà bạn phải đi ngang qua chân trời. Nó như lôi bạn xuống giếng hơn là hút bạn vào ống.
Hố đen không nghiền nát bạn mà lực kéo quanh vũ trụ sẽ kéo bạn đến chết.
Các hố đen không nghiền nát bạn, mà ngược lại. Lực thủy triều và lực kéo vũ trụ quanh hố đen sẽ kéo bạn đến chết như vào sợi mì ống spaghetti.
Sự hỗn độn giữa nghiền nát và hút vào sợi mì ống spaghetti do hố đen là giai đoạn đầu tiên. Khi vì sao khổng lồ chết đi nó tự sụp xuống một điểm không gian nhỏ xíu nhưng sâu hun hút.
Chúng ta thực sự không biết trong hố đen thế nào. Chúng có màu đen vì ánh sáng không thoát ra được để chúng ta nhìn vào trong. Nó có thể là khoảng không gian đa chiều kỳ lạ, cũng có thể không phải.
Trong vũ trụ không có trọng lực – nghe có vẻ là đúng vì con người trên vũ trụ đều bay lơ lửng như bóng bay.
Tuy nhiên, như thế không phải trên vũ trụ không có trọng lực.
Không phải trên vũ trụ không có trọng lực.
Trọng lực tồn tại khắp nơi. Nó giữ cho Mặt Trăng di chuyển trong quỹ đạo của Trái Đất.
Trái Đất và các hành tinh khác trong Hệ Mặt Trời đều xoay quanh Mặt Trời.
Các nhà du hành vũ trụ trên trạm ISS vẫn bị ảnh hưởng của trọng lực. Vì thế họ thường bị rơi xuống chứ không bay ngang trôi nổi.
Bất cứ thứ gì trong quỹ đạo Trái Đất, kể cả trạm ISS, đều luôn có xu hướng rơi vào Trái Đất do trong lực.