Đó là những loại vũ khí tuyệt đỉnh thời Trung cổ có khả năng chiến đấu cao, góp phần xoay chuyển bánh xe lịch sử cũng như cách thức chiến tranh.
Những phát minh chết chóc thời Trung Cổ
1. Thuốc súng
Thuốc súng phát minh vào khoảng thế kỷ 9. Đây có lẽ là phát minh quan trọng nhất trong lịch sử vũ khí thời Trung cổ. Việc phát minh ra thuốc súng đã tạo ra bước ngoặt lớn trong chiến tranh. Đây là một trong số những phát minh vũ khí đỉnh cao thời Trung cổ
Trung Quốc đã phát minh ra thuốc súng. Vào thời điểm đó, đạo giáo đã cố gắng tạo ra một loại thuốc bất tử. Tuy nhiên, thay vào đó họ lại phát minh ra một loại vũ khí nguy hiểm.
2. Máy bắn đá
Máy bắn đá phát minh vào khoảng thế kỷ 12. Loại vũ khí này hoạt động hiệu quả trong các cuộc vây hãm, công phá tường thành, pháo đài. Máy bắn đá có thể phóng loạt vũ khí như đá hay các vật nặng có trọng lượng gần 160 kg.
Nhờ máy bắn đá, quân đội nhiều nước gặt hái được những thắng lợi lớn khi tấn công, chiếm đóng các thành trì, pháo đài thời Trung cổ.
3. Kiếm dài
Trường kiếm là một vũ khí chết chóc và nổi tiếng thời Trung Cổ. Kiếm dài ra đời vào khoảng năm 1260. Đây là một vũ khí mang tính biểu tượng thời Trung cổ. Vũ khí này có lưỡi thẳng, mũi nhọn và hai cạnh đều sắc bén. Điểm đặc biệt của kiếm này là chuôi kiếm được thiết kế khá dài nên người dùng có thể dùng lực của hai tay, tăng sức mạnh của các lần tấn công và ra đòn một cách mạnh mẽ và chính xác nhất. Vũ khí nổi tiếng này thích hợp trong các cuộc chiến khi đối đầu với lực lượng kỵ binh.
Các hiệp sĩ thời Trung cổ thường mang bên mình những thanh kiếm dài và trở thành biểu tượng một thời.
4. Giáo mác
Giáo mác xuất hiện vào khoảng thế kỷ 13. Loại vũ khí này thường được lực lượng bộ binh sử dụng. Những chiếc giáo này thường dài khoảng 5,5m.
Binh sĩ châu Âu đã sử dụng loại vũ khí này từ khoảng năm 1700. Người ta sử dụng giáo trong phòng vệ lẫn tấn công, kết hợp với cận chiến và dùng những vũ khí khác. Binh sĩ sử dụng giáo mác hiệu quả trong phòng thủ cũng như tấn công. Nó thích hợp trong những cuộc cận chiến.
5. Yên ngựa
Người xưa phát minh ra yên ngựa vào khoảng thế kỷ 11. Tuy nhiên, một số bằng chứng chỉ ra rằng, yên ngựa được sử dụng từ rất sớm, khoảng năm 4000 TCN hay từ thời điểm con người thuần hóa ngựa.
Vào thời Trung cổ, các hiệp sĩ và kỵ binh cần những chiếc yên ngựa tốt để hỗ trợ trong chiến đấu cũng như di chuyển. Đặc biệt, trong các cuộc chiến tranh, ngựa đóng vai trò quan trọng nên yên ngựa giữ nhiệm vụ không hề nhỏ.