Trở về quá khứ hoặc đi tắt đến tương lai là khao khát mà con người tìm cách hiện thực hóa. Liệu một phát hiện khoa học mới đây có đưa chúng ta đến gần hơn với giải pháp cho vấn đề này?
Hãy hình dung một sợi chỉ mảnh đến mức chúng ta không thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng lại chứa đựng khối lượng của hàng nghìn ngôi sao.
Đây không phải là khoa học viễn tưởng mà là cách mô tả lý thuyết về các dây vũ trụ, hay chính là những cấu trúc chứa đựng câu trả lời cho những bí ẩn lớn nhất của vũ trụ.
Du hành thời gian, trong đó chúng ta có thể quay về quá khứ hoặc nhảy vọt đến tương lai, là bí ẩn, là khát khao mà con người tìm kiếm (Ảnh: rost9/Adobe).
Các nhà nghiên cứu tin rằng nếu những lý thuyết dây này được khẳng định thì chúng sẽ trở thành chìa khóa cho cánh cửa du hành thời gian.
Các dây vũ trụ, nếu chúng thực sự tồn tại, là những sợi cực kỳ mảnh mai. Chúng có thể là những ống dài vô tận hoặc cuộn lại với nhau. Bất chấp độ mảnh, khối lượng của dây vũ trụ tương đương với hàng chục nghìn ngôi sao và nó sẽ dần dần co lại theo thời gian và phát ra sóng hấp dẫn khi nó dao động.
Cho đến nay, các nhà vật lý học đã đề xuất hai loại dây vũ trụ.
- Thứ nhất là siêu dây vũ trụ. Nó bắt nguồn từ lý thuyết dây, là một thuyết lượng tử cho rằng các hạt cơ bản của vũ trụ là các sợi rung. Các siêu dây trải dài khắp vũ trụ, chứa đựng kết cấu của thực tại và có thể nắm giữ chìa khóa du hành thời gian.
- Loại dây vũ trụ thứ hai được cho là tàn tích của sự hình thành vũ trụ sơ khai. Những vết sẹo này đã bị bỏ lại trong quá trình chuyển đổi của một giai đoạn trong lịch sử vũ trụ, giống như những vết nứt xuất hiện khi nước đóng băng.
Một trong những điều hấp dẫn nhất về các dây vũ trụ là chúng có thể chính là manh mối để chúng ta hiện thực hóa việc du hành thời gian.
Nhà vật lý thiên văn học J. Richard Gott đã phát hiện ra rằng về lý thuyết, hai dây vũ trụ chuyển động nhanh gần bằng tốc độ ánh sáng có thể tạo thành một vòng lặp trong không-thời gian và hoạt động như một lỗ giun giúp chúng ta đi xuyên thời gian.
Nhưng việc phát hiện các dây vũ trụ không hề đơn giản. Đó là lý do vì sao đến nay đây vẫn là một lý thuyết khó nắm bắt.
Mật độ cực cao của các dây vũ trụ sẽ bẻ cong không-thời gian, tạo ra hiệu ứng thấu kính có thể gây ra hình ảnh trùng lặp của các thiên hà.
Tuy nhiên, những phát hiện gần đây cho thấy những sợi dây này có thể nhẹ hơn so với đánh giá trước đây.
Dây vũ trụ nhẹ hơn lại càng khiến chúng khó bị phát hiện hơn trên quy mô rộng lớn.
Chính vì thế một số nhà vật lý thiên văn đã đề xuất một phương pháp khác: quan sát quang học vi mô trong từng ngôi sao, vì ở đó một dây vũ trụ đi qua có thể tạm thời tăng gấp đôi độ sáng của ngôi sao, giúp chúng dễ bị phát hiện hơn.
Và nhờ thế chúng ta có thể tìm cách du hành thời gian mà không vướng phải các nghịch lý.