Chúng có thể tự điều chỉnh tốc độ bay để giữ cho mọi vật vụt qua chúng với tần suất không đổi. Vì vậy chúng có thể điều chỉnh tốc độ và tránh va chạm với các vật thể khác mà không cần biết chúng đang bay ở đâu và cách mặt đất bao xa.
Các nhà khoa học biết rằng ong mật phụ thuộc nhiều vào thông tin thị giác để định hướng bay nhưng nhóm nghiên cứu của Baird muốn xác định liệu ong cũng dùng thị giác để điều khiển tốc độ bay, hay phụ thuộc vào một số giác quan khác để tăng tốc. Họ cho nhiều ong bay qua một đường hầm thẳng hình chữ nhật sau đó di chuyển các bức tường hai bên hầm để tạo ra những mô hình cùng chiều hoặc ngược với hướng bay của ong. Kết quả thử nghiệm cho thấy ong tự động điều chỉnh tốc độ bay để giữ môi trường xung quanh chúng không thay đổi.
“Tất cả những gì chúng làm là quan sát vận tốc mà môi trường dưới đất và xung quanh đang di chuyển qua chúng và cứ thế bay theo vận tốc đó. Vì thế trong môi trường mở như trên cánh đồng, ong sẽ bay cao và nhanh nhưng khi vào môi trường ồn ào, chúng sẽ tự động giảm tốc để tránh va vào chướng ngại vật”, theo Baird.