Loài người dùng nhiều cách để liên hệ với những người ngoài hành tinh, tuy nhiên những nỗ lực của chúng ta đến giờ vẫn chưa có tác dụng.
Hình tam giác trên cánh đồng. Nhiều người thường cho rằng những hình thù kỳ quái trên cánh đồng là sản phẩm của người ngoài hành tinh. Trên thực tế, nhiều hình tròn đó là do chính con người tạo thành nhằm liên hệ được với người ngoài hành tinh. Vào những năm 1820, nhà toán học người Đức Carl Friedrich cho rằng cách tốt nhất để liên hệ với người ngoài Trái đất là gửi một tin nhắn mà họ có thể nhìn thấy từ trên cao. Sau đó, ông này đã đến khu rừng Siberi và cắt hàng loạt cây để tạo thành một hình tam giác. Trong hình tam giác đó, ông trồng lúa mì. Ông này còn gửi những “bức điện trời”, bao gồm cả việc dùng đá heliotrope để phản chiếu ánh mặt trời vào hành tinh khác.
Tập trung ánh sáng. Sau khi phát hiện ra ánh sáng trên sao Hỏa và sao Kim, nhà sáng chế người Pháp Charles Cros đã cho rằng ông nhìn thấy ánh sáng từ xa, từ một thành phố khác trên mặt đất. Năm 1869, ông đã phát triển thêm ý tưởng của Carl Friedrich bằng việc sử dụng một gương parabol để hướng ánh sáng từ các ngọn đèn điện sang những hành tinh khác. Sử dụng một phương pháp như kiểu mã Morse, Cros chiếu tia sáng theo pha một cách có chủ ý với hy vọng người ngoài hành tinh có thể nhận được tín hiệu này.
Bản đồ Pioneer. Vào đầu những năm 1970, NASA đã phóng 2 tàu do thám Pioneer 10 và Pioneer 11, với nhiệm vụ do thám các hành tinh khí, các vành đai thiên thạch và những hành tinh nằm ngoài hệ Mặt trời. Các nhà du hành đã gửi một thông điệp đến cho người ngoài hành tinh, thông qua bản đồ Pioneer. Bản đồ có kích thước 15x23cm, ghi lại biểu đồ của vũ trụ, biểu đồ của hydro, và ảnh của một cặp đôi đang ở trần, và được dính lên thân tàu vũ trụ.
Tin nhắn Arecibo. Cũng vào khoảng những năm 1970, các nhà du hành vũ trụ bị thu hút bởi ý tưởng sử dụng sóng radio phóng đại, tập trung để kết nối với người ngoài hành tinh. Họ biết rằng sóng radio ít bị ảnh hưởng bởi bụi vũ trụ hơn so với ánh sáng và họ cũng tìm ra cách để điều khiển sóng vô tuyến tới những điểm xác định, cách xa Trái đất nhiều năm ánh sáng. Bức thông điệp lần này gồm 7 phần, trong đó có hình ảnh của con người, cấu trúc ADN, hạt nhân cả một số nguyên tố cơ bản và số từ 1 đến 10. Họ gửi thông điệp này theo số thuộc hệ nhị phân, với những tần số khác nhau.
Âm thanh co bóp của âm đạo. Nghệ sỹ Joe Davis đã quyết định gửi tới cho người ngoài hành tinh không chỉ đơn thuần là hình ảnh của một cặp nam nữ mà cả âm thanh của sự co bóp trong âm đạo. Tuy nhiên, khi mới gửi được một đoạn sóng có độ dài 20 phút bằng radar Millstone Hill của trường Đại học công nghệ Massachussetts, lực lượng Không quân Mỹ đã kịp bắt được và ngăn Joe gửi những thông điệp này ra ngoài không gian.
Những cuộc gọi vũ trụ và tin nhắn tuổi teen. Kỹ sư vô tuyến người Nga, Aleksandr Leonidovich Zaitsev đã gửi ít nhất là 5 thông điệp bằng sóng vô tuyến ra ngoài không gian, trong đó có 2 cuộc gọi hoạt hình (là một tấm bản đồ hệ nhị phân, sử dụng các biểu tượng để giải thích mọi thứ, từ toán học cơ bản tới quá trình hóa học và vật lý) và một tin nhắn tuổi teen (các em nhỏ đến từ Moscow, Kaluga, Voronezh, Zheleznogorsk giúp ông chọn những tác phẩm nghệ thuật, nhạc và cả đích đến của thông điệp này).
Quảng cáo thương mại. Viện nghiên cứu EISCAT đã phát sóng một chương trình quảng cáo Doritos, một loại snack vào không gian trong 6 giờ liền, trên tần số 500Mhz sóng siêu tần.
Những bức ảnh cuối cùng. Nghệ sỹ Trevor Paglen đã dành 5 năm để làm việc với các nhà khoa học, côn trùng học, nghệ sỹ, nhà triết lý để tìm lời khuyên về những điểm văn hóa quan trọng nhất của con người. Những thông tin này sau đó được ghi lại vào một chiếc đĩa khắc nano, được bao bọc bằng một vỏ bọc bằng vàng. Paglen hi vọng chiếc đĩa này có thể tồn tại hàng tỉ năm sau khi chúng ta bị hủy diệt (vào năm 2012 như dự tính), và đến một lúc nào đó, người ngoài hành tinh sẽ tìm được nó.
Ngoại cảm. Trong khi hầu hết các nỗ lực liên hệ với người ngoài hành tinh đều sử dụng công nghệ tiên tiến, vẫn có người sử dụng bộ não để làm điều này. Đó là tiến sỹ Steven Greer. Một vài lần trong năm, ông này đưa một nhóm người tới những khu vực xa xôi để tiến hành thí nghiệm. Những người tham gia thí nghiệm được yêu cầu tập trung cao độ để liên hệ với người ngoài hành tinh và để họ hồi nhớ về kiếp trước của mình.
Đĩa nhạc vàng Voyager. Năm 1977, các nhà du hành NASA lại tiếp tục gửi thông điệp cho người ngoài hành tinh, thông qua tàu du hành vũ trụ Voyager 1 và 2. Họ mã hóa thông tin lên những đĩa nhạc bằng vàng dày 5 đến 30cm. Những đĩa nhạc này chứa âm thanh của tự nhiên, nhiều loại ngôn ngữ, hình ảnh, nhạc và nhiều thứ khác tạo nên cuộc sống trên Trái đất. Vỏ đĩa nhạc này có nhiều hình ảnh giống như trên bản đồ Pioneer.