Một ứng dụng đã được phát triển để trợ giúp y tế cho những người dân sống tại vùng nông thôn Ấn Độ.
Intelehealth là một công ty do sinh viên Đại học Johns Hopkins thành lập. Họ đang phát triển một ứng dụng để các nhân viên y tế nông thôn trở thành người đại diện cho những bác sỹ không thể làm việc tại các khu vực này.
Trung bình Ấn Độ chỉ có 1 bác sỹ cho mỗi 1.700 người và trong khi có tới 70% dân số đang sống tại vùng sâu vùng xa, khoảng 60% cơ sở hạ tầng y tế lại đặt ở thành phố. Nhân viên y tế nông thôn chỉ được đào tạo sơ cứu cơ bản, họ không thể xét nghiệm hay tư vấn về các bệnh như đái tháo đường hay hen suyễn, theo nhà sáng lập kiêm CEO Neha Goel của Intelehealth.
"Họ chỉ có thể bảo bệnh nhân đi bác sỹ hoặc bệnh nhân cuối cùng tự chữa bệnh bằng cách đến nhà thuốc, mua thuốc mà không có toa", Goel nói. Cách tiếp cận của Intelehealth là kỹ thuật số cách cung cấp dịch vụ y tế.
Trong chương trình thí điểm, Goel nói cô đã gặp một cựu giáo viên trong độ tuổi 70, bị đái tháo đường và đau khớp mãn tính, nay có thể xử lý tốt hơn nhờ tư vấn bác sỹ từ xa. Ví dụ khác, một đứa bé 8 tháng tuổi được chẩn đoán nứt đốt sống qua ứng dụng và đã được chuyển đến bệnh viện để phẫu thuật.
Trước đó, họ phải di chuyển hàng trăm dặm, thường xuyên chi nhiều tháng lương để gặp bác sỹ. Chẩn đoán qua ứng dụng giúp họ tiết kiệm thời gian và tiền bạc. Kết quả là họ tin tưởng nhân viên y tế hơn và có xu hướng không trì hoãn chữa bệnh nữa.
Intelehealth có thể tải và sử dụng trong điều kiện mạng yếu.
Khi một bệnh nhân đến trạm xá, nhân viên y tế sẽ dùng Intelehealth để lập bản ghi dữ liệu cá nhân và nhân khẩu học, các vấn đề đang gặp phải và ảnh. Bản tổng quan được gửi cho bác sỹ, thường là một người đã nghỉ hưu để thực hiện chẩn đoán và gửi trả lại trạm xã với toa thuốc hoặc hướng dẫn chăm sóc.
Dữ liệu bệnh nhân được tổng hợp và mã hóa nhưng một số dữ liệu sẽ ẩn danh và được dùng để nghiên cứu, chẳng hạn nhận diện các mẫu sức khỏe hoặc sự lây lan bệnh tật tại các khu vực địa lý. Có nhiều bệnh nhân gặp phải các tình trạng khác nhau đến trạm xá, Intelehealth đã xây dựng được bộ dữ liệu cho khoảng 80% trong số họ.
Không như một vài ứng dụng cùng loại, Intelehealth có thể tải và sử dụng trong điều kiện mạng yếu. Neha cho biết khi nhóm 4 người của cô bắt đầy xây dựng sản phẩm, các dịch vụ sẵn có đều hoặc cần nhiều băng thông và không thể hoạt động tại các khu vực hẻo lánh, hoặc có chức năng y tế rất hạn chế. Các tổ chức khác đang phát triển dự án y tế từ xa cho vùng nông thôn có MIT (dự án Sana), Neurosynaptic (nền tảng ReMeDi) và CliniPAK.
Khi còn là sinh viên, nhóm của Goel thí điểm công nghệ tại 2 địa điểm ở Tây Bengal, Ấn Độ. Nay, họ đang nỗ lực để đưa sản phẩm đến với các vùng miền khác. Ứng dụng Android miễn phí nhưng Intelehealth cũng cung cấp phần mềm cho các tổ chức muốn Goel quản lý và đào tạo nhân viên y tế. Intelehealth đang trong giai đoạn thử nghiệm và sẽ phát hành chính thức trong 2 tháng nữa.
Tổ chức hi vọng ứng dụng đến tay 500.000 bệnh nhân vào cuối năm sau và dự định mở rộng tại Đông Nam Á, châu Phi. Công ty cung cấp mã nguồn mở của phần mềm để các tổ chức không thể đầu tư vào phát triển công nghệ được sử dụng.