Đêm ngày 29/12/1980, 3 bà cháu Betty Cash, Vickie Landrum và Colby đang trên đường từ Cash đến Landrum, Đông Texas (Mỹ) thì bất chợt thấy một vật thể lạ lơ lửng, phát sáng ngay trên đầu.
Họ dừng xe, bước xuống xem và phải trải qua sự việc kinh hoàng, để lại thương tổn trên cả thể xác lẫn tinh thần suốt đời.
Phác họa hình dạng chiếc UFO sau sự cố tại Cash-Landrum.
Vào năm 1980, Betty Cash đang ở tuổi 52, là chủ một quán ăn nhỏ. Vickie Landrum (60 tuổi), là nhân viên làm thêm trong quán của Betty. Colby mới 7 tuổi, là cháu trai của Vickie.
Mối quan hệ giữa Betty và Vickie là bạn bè thân thiết. Họ thường cùng nhau đi chơi, thỉnh thoảng đưa cả Colby theo. Ngày 29/12/1980, họ quyết định đến thị trấn du ngoạn. Dù trời đã tối, Betty vẫn lái xe vào con đường rừng rậm rạp, từ Cash thẳng hướng tới Landrum.
Đang lúc chạy xuyên rừng, Colby nhìn thấy một làn ánh sáng kỳ lạ trên bầu trời. Cậu liền đánh động Vickie, chỉ cho bà xem.
Ban đầu, Vickie cứ nghĩ chắc là chuyên cơ nào đó sắp hạ cánh, vì đường họ đi chỉ cách Sân bay Quốc tế Houston chừng 55km. Càng đến gần, bà càng thấy không phải.
Vật thể đang phát sáng lơ lửng trên không, chỉ ở độ cao tầm ngọn cây. Vickie kinh hoàng giục Betty dừng xe. Cả 3 nhìn trân trối vào nó, thấy làn ánh sáng có màu đỏ, bùng phát từng đợt như ngọn lửa mạnh. Nó vừa dứt một đợt phun, bên trong chiếc xe liền nóng lên như cái lò hấp.
Vickie chạm tay vào bảng điều kiển, thấy mặt kính đã mềm ra, in dấu ngón tay của mình.
Betty lao ra khỏi xe, nhìn thật kỹ vật thể trên đầu. “Nó như khối kim cương tứ diện, nhưng các đỉnh thì tròn và các mặt thì lồi”, bà kể lại: “Ở đỉnh đang đối diện với mặt đất, các đợt lửa phun ra, tỏa sức nóng khủng khiếp. Tôi có cảm giác mình bị đốt cháy đến tận gan ruột. Trong đầu tôi chỉ còn duy nhất một suy nghĩ. Đó là liệu chúng tôi có sống sót nổi mà chạy khỏi chỗ này không?”.
Sau phút thất thần, Betty cởi áo khoác, quấn vào tay làm đệm cách nhiệt, mở cửa xe, chui vào xe. Vickie vốn là một tín đồ của đạo Thiên Chúa. Bà chắc mẩm, ngày tận thế đã đến và chỉ còn biết ôm cháu trai, dỗ dành.
Betty khởi động xe nhưng thất bại. Đúng lúc đó, một đoàn trực thăng quân sự hạng nặng CH-47 Chinook ào ào lướt tới. Chúng vây quanh vật thể lạ, hộ tống nó bay lên và bay đi. Không khí mát trở lại, Betty nổ máy thành công. Bà vừa chạy xe vừa để ý nhìn lên bầu trời, cho đến khi vật thể lạ mất dạng.
Betty Cash, Vickie Landrum và Colby Landrum (từ trái sang).
Về đến nhà, cả Betty, Vickie và Colby đều cảm thấy mệt mỏi. Khoảng 6 giờ sau, họ có cảm giác buồn nôn và bị tiêu chảy dữ dội. Trên khắp cơ thể của cả 3 xuất hiện những vết bỏng, phồng rộp và lở loét nghiêm trọng.
Betty bị thương nặng nhất. Con trai bà là Toby, lúc đó 20 tuổi, năn nỉ mẹ hãy đến bệnh viện. Betty vẫn chưa vơi nỗi kinh hoàng, lại sợ các y bác sĩ sẽ không tin nguyên nhân dẫn đến sự phát bệnh của mình. Bà quyết định ở nhà, chờ tin tức gì về UFO trước.
Sáng hôm sau, Betty ngủ dậy và thấy trên gối có quá nhiều tóc rụng. Mặt bà đau rát, phồng rộp khắp nơi. Không thể trì hoãn thêm được nữa, Betty đành để con trai đưa đi bệnh viện. Bác sĩ khám chữa cho bà là Bryan McClelland. Ông cho biết, Betty đã bị phơi nhiễm phóng xạ.
“Bà ấy đã bị phơi nhiễm phóng xạ 2 lần, mỗi lần đều rất ngắn nhưng lại cực mạnh”, McClelland nói.
Suốt 18 năm kế tiếp, ông phụ trách chữa trị miễn phí cho Betty, vì bà không có khả năng tài chính chi trả. Tình trạng sức khỏe của Betty cũng ngày càng xấu, cuối cùng chuyển sang mắc ung thư.
Nhiều tháng sau sự cố chạm trán vật thể lạ, Colby vẫn bị ám ảnh nặng. Vào tháng 4/1981, ở có một buổi triển lãm CH-47 Chinook. Vickie nhân cơ hội đưa Colby đi xem, giúp cậu vượt qua tổn thương tinh thần.
Trong lúc xếp hàng chờ lên trực thăng, bà nghe lỏm được một phi công khoe khoang đã tham gia vụ “cứu hộ UFO gần đây”. Bà vội vàng bắt chuyện với anh ta, kể mình là nhân chứng và còn bị thương vì nó. Phi công này liền tránh né Vickie.
Nhiều người nghi ngờ, thương tích của Betty là do tự hại.
Sau nhiều ngày chờ đợi mà vẫn không thấy giới truyền thông đả động gì đến sự việc vật thể lạ xuất hiện ở Texas, Betty tự thân báo cáo.
Các văn phòng chính phủ nghe câu chuyện của bà, nhưng ngó lơ. Betty chạy đôn chạy đáo khắp nơi, chỉ nhận về nỗi tuyệt vọng. Cuối cùng, bà liên hệ luôn với NASA (cơ quan nghiên cứu không gian Mỹ), hy vọng tìm được câu trả lời.
NASA cắt cử chuyên gia UFO - John Schuessler điều tra chuyên sâu “sự cố UFO ở Cash-Landrum”. Qua gặp gỡ Betty, Vickie và Colby, Schuessler tin những gì họ kể là sự thật.
Ông tới hiện trường, nơi 3 người này đã thấy UFO và phát hiện, có một mảng đất rộng bị cháy xém. Schuessler cũng tìm gặp được vài nhân chứng khác, song không thu được vật chứng nào. Ngay cả đoạn vỉa hè bị cháy xém cũng biến mất, chỉ sau hôm ông nhìn thấy có vài ngày.
Về phi công “lỡ lời” trước Vickie, anh ta phủ nhận việc “tham gia chiến dịch giải cứu UFO”, nhưng thừa nhận biết đến “sự cố Cash - Landrum”. Khi bị truy hỏi gắt gao, anh ta trả lời: “không thể nói thêm gì nữa, vì bị cấm tiết lộ thông tin cơ mật cấp quốc gia”.
Nơi Betty chữa trị là Bệnh viện Parkway, Houston. Trong năm đầu tiên, McClelland nộp hàng chục hồ sơ bệnh án vào văn phòng bệnh viện. Tất cả đều biến mất.
“Tôi chắc chắc mình đã nộp từ 20 - 30 hồ sơ”, McClelland lên tiếng: “Nếu họ đã nói là không có cái nào, thì chỉ có thể là cố ý giữ bí mật hoặc đã tiêu hủy chúng. Bệnh viện không được phép làm chuyện này, nên có lẽ là phía quân sự hoặc chính quyền đã nhúng tay vào”.
Suốt cả đời, Betty và Vickie đòi câu trả lời và sự bồi thường. Họ thậm chí đệ đơn lên tận văn phòng chính phủ Mỹ, nhưng mọi vụ kiện đều đi vào bế tắc. Một số người cho rằng, sự cố Cash-Landrum chỉ là vụ dàn dựng, nhằm mục đích lừa đảo, tống tiền quân đội.
Ngày 29/12/1998, Betty qua đời ở tuổi 69. Ngày 18/9/2007, Vickie nối tiếp tạ thế, thọ 83 tuổi.
Năm 2013, Colby tiết lộ tin động trời: “Tôi không biết họ là ai, đại diện cho quân đội hay tổ chức nào, nhưng vẫn nhớ họ đã đến nhà vài lần. Mỗi lần đến, họ đều kiểm tra phóng xạ cho chúng tôi. Họ gặp riêng thằng bé mới 8 tuổi là tôi, bảo phải biết cẩn thận mà ngậm chặt miệng, nếu không sẽ xách cổ lên xe và đem đi bán”.
Đến nay, thực hư chuyện 3 người Mỹ đã chạm trán UFO ở Cash-Landrum vẫn còn là bí ẩn.