Khi nhắc đến thiên thạch, hầu hết chúng ta đều liên tưởng đến những tảng đá khổng lồ lao xuống từ vũ trụ với tốc độ kinh hoàng, tạo nên những vụ nổ lớn và gây ra thiệt hại nghiêm trọng. Tuy nhiên, thực tế là chúng ta rất hiếm khi thấy thiên thạch rơi xuống các thành phố mà thường là ở những vùng hoang dã. Vậy lý do gì khiến thiên thạch chủ yếu rơi ở những nơi hẻo lánh này?
Thiên thạch rơi trên sa mạc.
Các khu vực hoang dã, sa mạc, rừng rậm thường có mật độ dân cư rất thấp hoặc không có người sinh sống. Điều này làm giảm khả năng một thiên thạch rơi trúng khu vực có người. Ngược lại, các thành phố là nơi tập trung đông dân cư, xây dựng dày đặc. Tuy nhiên, so với tổng diện tích bề mặt Trái đất, diện tích các thành phố là rất nhỏ.
Một trong những yếu tố quan trọng nhất giải thích hiện tượng này chính là bầu khí quyển. Bầu khí quyển của Trái đất đóng vai trò như một lớp áo giáp bảo vệ, làm giảm đáng kể số lượng thiên thạch có thể chạm tới bề mặt Trái đất. Khi các thiên thể nhỏ đi vào bầu khí quyển, chúng phải chịu một lực ma sát cực lớn, khiến chúng bốc cháy hoặc phát nổ trước khi chạm đến mặt đất. Do đó, số lượng thiên thạch còn lại đủ lớn để gây ra thiệt hại trên bề mặt Trái đất là rất ít.
Bầu khí quyển làm giảm đáng kể số lượng thiên thạch có thể chạm tới bề mặt Trái đất.
Khí quyển không chỉ giảm thiểu số lượng thiên thạch có thể chạm tới mặt đất mà còn có tác động lớn đến việc làm giảm thiểu thiệt hại. Khi thiên thạch đi vào tầng đối lưu của khí quyển, nơi có mật độ không khí cao, chúng phải chịu ma sát lớn, khiến chúng bốc cháy hoặc phát nổ. Sóng xung kích từ vụ nổ này sẽ phân tán các mảnh thiên thạch, giảm thiểu tác động xuống mặt đất. Bầu khí quyển cũng làm giảm tốc độ của các thiên thạch, khiến chúng ít gây thiệt hại hơn nếu có thể chạm đến mặt đất.
Xác suất thiên thạch rơi xuống bất kỳ vị trí nào trên Trái đất là rất thấp, và xác suất rơi xuống các thành phố thậm chí còn thấp hơn. Diện tích các khu vực có con người sinh sống chỉ chiếm khoảng 14% diện tích đất liền của Trái đất. Điều này có nghĩa là xác suất để một thiên thạch rơi vào khu vực có người sinh sống là cực kỳ nhỏ. Hơn nữa, phần lớn diện tích Trái đất là các đại dương, chiếm khoảng 71% diện tích bề mặt. Điều này càng làm giảm khả năng thiên thạch rơi vào khu vực có người ở.
Xác suất thiên thạch rơi xuống bất kỳ vị trí nào trên Trái đất là rất thấp.
Hầu hết các thiên thạch có kích thước nhỏ sẽ bốc cháy hoàn toàn khi đi vào khí quyển Trái đất, không gây ra thiệt hại đáng kể khi chạm đất. Chỉ những thiên thạch có kích thước lớn mới có thể gây ra thiệt hại khi va chạm với bề mặt Trái đất. Tuy nhiên, xác suất một thiên thạch lớn rơi trúng một khu vực có dân cư đông đúc không hề cao.
Bán cầu Bắc, nơi tập trung nhiều khu vực đông dân cư nhất, bao gồm châu Á, châu Âu và Bắc Mỹ, chỉ chiếm một phần nhỏ diện tích đất liền của Trái đất. Bán cầu Nam, ngược lại, chủ yếu là các vùng hoang dã và các đại dương rộng lớn. Nam Cực, với điều kiện thời tiết khắc nghiệt và băng tuyết bao phủ, hầu như không có người sinh sống. Bắc Cực cũng là một vùng cực không phù hợp cho cuộc sống của con người. Do đó, thiên thạch rơi vào các vùng hoang dã này sẽ có xác suất lớn hơn nhiều khi so sánh với những khu vực có con người sinh sống đông đúc.
Các thành phố ít khi bị thiên thạch rơi trúng còn liên quan đến ô nhiễm ánh sáng.
Nơi rơi của thiên thạch thực ra là ngẫu nhiên. Thiên thạch không có ý thức và chỉ là những tảng đá rơi từ vũ trụ xuống Trái đất. Sau khi tính đến diện tích nhỏ của các thành phố so với tổng diện tích đất liền và biển cả, xác suất thiên thạch rơi vào thành phố trở nên rất nhỏ. Mặc dù có thể xảy ra, nhưng số lượng thiên thạch rơi vào các khu vực có người ở là cực kỳ hiếm.
Thực tế là các thành phố ít khi bị thiên thạch rơi trúng còn liên quan đến ô nhiễm ánh sáng. Ánh sáng mạnh từ các thành phố làm che khuất tầm nhìn của chúng ta với các hiện tượng thiên nhiên như sao băng. Sao băng, thực chất là thiên thạch nhỏ bốc cháy khi đi vào bầu khí quyển, tạo ra ánh sáng chói lọi trên bầu trời đêm. Tuy nhiên, ở các thành phố lớn với ánh sáng đô thị mạnh, rất khó để quan sát hiện tượng này.
Mặc dù bầu khí quyển đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ Trái đất, nhưng nó không thể ngăn chặn hoàn toàn tất cả các thiên thạch. Một số thiên thạch lớn vẫn có thể vượt qua lớp bảo vệ này và gây ra thiệt hại. Tuy nhiên, số lượng những thiên thạch lớn này là rất ít so với tổng số thiên thạch đi vào bầu khí quyển hàng năm. Hơn nữa, những thiên thạch lớn thường có chu kỳ xuất hiện rất dài, có thể lên đến hàng trăm hoặc hàng nghìn năm.
Một số thiên thạch lớn vẫn có thể vượt qua lớp bảo vệ này và gây ra thiệt hại.
Việc thiên thạch chủ yếu rơi ở vùng hoang dã là do sự kết hợp của nhiều yếu tố, bao gồm diện tích bề mặt Trái đất, mật độ dân cư, khả năng quan sát và tác động của thiên thạch.
Thiên thạch chủ yếu rơi ở vùng hoang dã và hiếm khi rơi xuống các thành phố do nhiều yếu tố kết hợp lại. Bầu khí quyển đóng vai trò quan trọng trong việc giảm thiểu số lượng thiên thạch có thể chạm tới mặt đất. Xác suất rơi của thiên thạch vào các khu vực có người sinh sống là rất nhỏ, và các yếu tố địa lý cũng góp phần làm giảm thiểu khả năng này. Tính ngẫu nhiên của nơi rơi và tác động của khí quyển càng làm cho thiên thạch rơi vào thành phố trở nên hiếm hoi. Vì vậy, dù thiên thạch là hiện tượng tự nhiên đáng chú ý, nhưng nhờ bầu khí quyển và các yếu tố khác, con người trên Trái đất ít phải lo lắng về nguy cơ này.