Tuyến đường sắt Semmering
Tổ chức Khoa học, giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công Tuyến đường sắt Semmering của nước Áo là Di sản văn hóa thế giới năm 1998.
Di Hòa Viên - Di sản văn hóa thế giới tại Trung Quốc
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận Di Hòa Viên của Trung Quốc là Di sản Văn hóa Thế giới năm 1998.
Các hòn đảo nằm gần Nam Cực của New Zealand
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Các hòn đảo nằm gần Nam Cực của New Zealand là Di sản thiên nhiên thế giới năm 1998.
Lumbini, nơi sinh của Phật Thích Ca
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc (Unesco) đã công nhận Lumbini, nơi sinh của Phật Thích Ca của Nepal là Di sản văn hóa thế giới năm 1997.
Cảnh quan văn hóa Hallstatt-Dachstein vùng Salzkammergut
Tổ chức Khoa học, giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Cảnh quan văn hóa Hallstatt-Dachstein vùng Salzkammergut của nước Áo là Di sản văn hóa thế giới năm 1997.
Trung tâm lịch sử của Tallinn
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Trung tâm lịch sử của Tallinn, Cộng hòa Estonia là Di sản văn hóa thế giới năm 1997.
Trung tâm lịch sử Riga
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Trung tâm lịch sử Riga của Latvia là Di sản văn hóa 1997.
Thành cổ Lệ Giang
Tổ chức khoa học, Giáo dục và văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Thành cổ Lệ Giang của Trung Quốc là Di sản văn hóa thế giới năm 1997, trong kỳ họp lần thứ 21. Đến năm 2012, Thành cổ Lệ Giang lại được công nhận thêm 1 lần nữa với một số tiêu chí bổ sung.
Cung điện Changdeokgung
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Cung điện Changdeokgung của Hàn Quốc là Di sản văn hóa thế giới năm 1997.
Thành cổ Hwaseong ở Suwon
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận Thành cổ Hwaseong ở Suwon của Hàn Quốc là Di sản Văn hóa thế giới năm 1997.
Di chỉ khảo cổ của người tiền sử ở Sangiran
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc đã công nhận Di chỉ khảo cổ của người tiền sử ở Sangiran tại Indonesia là Di sản văn hóa thế giới năm 1996.
Trung tâm lịch sử của thành phố Salzburg
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc Unesco đã công nhận Trung tâm lịch sử của thành phố Salzburg của nước Áo là Di sản văn hóa thế giới năm 1996.
Tu viện Haghpat
Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hợp quốc Unesco đã công nhận Tu viện Haghat của Armenia là Di sản văn hóa thế giới năm 1996.